Cường quên đi hết tất cả, chỉ thấy tấm thân yêu kiều cô giáo thôi.
Cậu học trò làm Phương cũng lụp chụp. Cô không còn mắc cỡ nữa, phải nhả dương vật thằng Cường ra,chị gái rên rĩ.
Cô đang ở tư thế bò chổng mông nên hậu môn không khít mà hơi hé mở. Cường ngạc nhiên hỏi:
– Sao vậy? Anh tưởng em nhớ anh chứ?
Cô Thu nhìn quanh rồi rụt rè nói:
– Không phải em không nhớ… nhưng ở đây… em sợ…
– Hì hì… chỗ này vắng… không có ai qua lại đâu… phòng học bữa trước em dạy anh đó…
– Em biết… nhưng rủi ai đi ngang nhìn thấy…
– Thì bởi vậy nên em phải nhanh lên…
– Em… em…
Cô Thu rụt rè, đứng chết trân giữa gian phòng học im ắng. Đám học sinh chẳng ai bảo ai, đứa thì mở quạt, đứa thì tập trung lại chỗ cô Phương.